Hôm nay cứu sống một người, lại rộng rãi mở con đường sống cho người khác, Vân Sơ thấy thoải mái lắm.
Đại Đường bây giờ so với hai mươi năm trước, thậm chí chỉ mười năm trước thôi cũng khác biệt lắm rồi, hai mươi năm trước là cái thời đại người người đều suy nghĩ cho giang sơn xã tắc đã một đi không quay lại nữa. Bây giờ từ trên xuống dưới, ai ai chỉ lo bảo vệ lấy thân, đâu còn tâm tư nào mà đặt mình ở lập trường Đại Đường cân nhắc vấn đề nữa.
Mười năm trước Đại Đường còn người người tranh nhau làm tể tướng, khi đó tể tướng oai phong vô cùng, bây giờ thì chỉ mong được cáo lão về quê, quy ẩn điền viên, canh độc truyền gia.
Đương nhiên chẳng ai cáo lão, vì không có chức quyền trong tay càng nguy hiểm, mấy năm qua tranh đấu gay gắt, ai chẳng có vài món ân oán trong tay, lúc khác lui về còn nhờ thân bằng cố cựu đỡ cho, giờ lo thân chưa xong.